Friday, January 1, 2010


NGÀY ĐẦU NĂM MỚI

Ngày đầu năm đất trời sao dịu vợi!
Vòng thời gian- lần nữa- lại bắt đầu
Cánh phiêu du mỏi mòn ngoài mấy cõi
Vừa tung mây đã thấy nặng mưa mau.

Mưa phất phơ giữa mùa đông rét mướt
Cho ngày sương nhuộm trắng bóng trời mây
Lòng cũng lạnh theo chập chờn bụi nước
Và mưa ơi! Buồn quá nỗi vơi đầy!

Vài ngụm đắng uống đời ta lang bạt
Nhìn qua hiên: mưa trải hạt lưu ly
Trong lòng dâng những đồng vọng thầm thì
Lời hoài cảm hay hương xưa đọng lắng?

Ngày chậm trôi cho hồn thêm xa vắng
Buồn vu vơ theo mưa bụi, màn sương
Thương một mảnh đời trầm như dấu lặng
Âm thầm trôi theo hiện thực vô thường.

Xưa thân lạc giữa vàng thau thời cuộc
Nay lan man chân bước lạc cuối đời
Vẫn là những chập chùng trong mơ ước
Khi thiên di lạc cánh chốn mù khơi.

Ngày đầu năm trải lòng vào quá khứ
Ngược thời gian quên hiện thực: mưa rơi!
Tìm ảnh ảo của ngọt bùi xưa cũ
Biết đâu chừng còn chút nắng. Thương ơi!

HUY VĂN
( Lebanon, PA 01-01-2010 )

No comments: