Sunday, August 30, 2009

Khi Tôi Chết


Khi tôi chết trên bước đường lưu lạc

Xin mọi người đừng quấn mảnh khăn tang

Phủ thân tôi danh dự lá cờ vàng

Ba sọc đỏ nối liền Trung Nam Bắc

Khi tôi chết đừng chôn tôi xuống đất

Lạnh đáy mồ biết ai đến viếng thăm

Những đêm trăng bên mộ xác tôi nằm

Hồn ẩn hiện thẩn thờ khi đêm xuống

Khi tôi chết đừng chôn bên thữa ruộng

Trên cánh đồng sỏi đá của miền Trung

Nơi ngàn thu những chiến sĩ anh hùng

Đã yên giấc dưới bóng cờ chiến đấu

Khi tôi chết đốt tôi thành bụi trấu

Rãi tro tàn trên biển Thái Bình Dương

Để những ngày trôi giạt mất quê hương

Được an ủi linh hồn người xa xứ

Khi tôi chết tên không vào chiến sử

Như bao người vì tổ quốc hy sinh

Đừng ghi tôi vào bia mộ hiển linh

Cho tôi được an lòng trong cỏi chết


SVSQ Lê Chiến khóa 8/72

Saturday, August 1, 2009

KHẮC KHOẢI


Cầu vòng nở hoa từ vạt nắng
Mà vẫn mưa trắng cả màn trời
Đời vui cảnh biển yên, sóng lặng
Sao vẫn buồn, nhớ giọng à ơi !

Mẹ vẫn còn từng đêm khắc khoải
Thì sao yên giấc ngủ canh trường
Cha tóc trắng vì đời oan trái
Gánh nặng vai, một nắng hai sương.

Bước ly hương chưa lần quay gót
Vẫn giang hồ đây đó tha phương
Khác chi chùm gởi hay bèo bọt
Tán, tụ, đầy, vơi. Thật chán chường !

Phải chi ba đào đừng dậy sóng
Thì đã không lỡ thợ, lỡ thầy
Manh giáp tả tơi vì biến động
Nên thân đành luân lạc trời mây.

Thì cũng chỉ niềm thương, nỗi nhớ
Của nhặt khoan nhịp sống đời người
Vẫn u uẩn trong lòng nặng nợ
Của ân tình tận thuở đôi mươi.

Trong sầu lắng của trang nhật ký
Còn âm vang lời vọng quê hương
Đành dỗ giấc từng đêm thao thức
Tiếng thủy chung gửi tạm gió sương.

HUY VĂN